Gần đây, thế giới xa xỉ phẩm lại một lần nữa bị bóc trần, ảo mộng về sự xa hoa lại bị phá vỡ. Cụ thể, trích dẫn các tài liệu đã được cơ quan chức năng kiểm tra, Dior đã trả cho một nhà cung cấp 57 USD để sản xuất mỗi chiếc túi có giá bán lẻ khoảng 2.780 USD. Chi phí không bao gồm nguyên liệu thô như da. Sau khi có thông tin được công khai, các diễn đàn sang trọng, Reddit, blog thời trang,… tràn ngập các bài đăng của người dùng bày tỏ nỗi bức xúc khi bức màn đen tối của các nhãn hiệu xa xỉ bị phơi bày.
Ngoài ra, cảnh sát Ý còn đột kích một số nhà cung cấp túi xách xa xỉ cho Dior của LVMH, bắt gặp việc thương hiệu đã sử dụng nhà cung cấp bên thứ ba trong những tháng gần đây. Điều đáng nói là những công ty này đã bóc lột công nhân sản xuất túi, không áp dụng những biện pháp an toàn tại nơi làm việc và nhân viên không có hợp đồng lao động rõ ràng. Các cuộc điều tra kéo dài từ tháng 3 đến tháng 4, đã chỉ ra bằng chứng cho thấy các công nhân đang ngủ trong chính xưởng sản xuất. Điều này cho phép việc có thể sản xuất suốt ngày đêm, trang Reuters đưa tin. Báo cáo cho biết họ cũng theo dõi dữ liệu tiêu thụ điện, cho thấy công việc phải làm việc vào ban đêm và cả ngày lễ.
Các công tố viên cho biết, nhà thầu phụ là các công ty thuộc sở hữu của Trung Quốc với hầu hết công nhân đến từ Trung Quốc, trong đó có hai người lao động bất hợp pháp và bảy người khác làm việc mà không có giấy tờ cần thiết. Cuộc điều tra cũng cho biết các thiết bị an toàn cũng giảm tải và thiếu hụt và chỉ tập trung vào dây chuyền sản xuất để công nhân có thể vận hành chúng nhanh hơn. Fabio Roia, chủ tịch Tòa án Milan, chia sẻ với báo giới: “Vấn đề chính rõ ràng là mọi người bị ngược đãi với sự thiếu hụt của: luật lao động, sức khỏe và an toàn, giờ làm, tiền lương”. “Nhưng cũng có một vấn đề lớn khác: sự cạnh tranh không lành mạnh đã đẩy các công ty tuân thủ pháp luật ra khỏi thị trường.”
Chúng ta trả cho những gì trong một chiếc túi xa xỉ?
Phân tích kỹ hơn vào vụ việc, Dior bị điều tra không phải vì mức giá trên túi mà vì những tuyên bố gây hiểu lầm cho khách hàng và không kiểm tra kỹ chuỗi cung ứng của mình. Thương hiệu này đang đặt hàng với các nhà máy Trung Quốc đăng ký tại Ý tuyển dụng những người nhập cư Trung Quốc bất hợp pháp làm việc trong những điều kiện trái ngược với tất cả luật lao động của EU. Giá trị $57 được nhấn mạnh vì có sự đối lập lớn với con số gần 3000 đô, mà trong đó, họ quên nhấn mạnh rằng đây là giá trả cho nhà máy cung cấp nhân công mà chưa bao gồm giá nguyên liệu làm nên. Và đây là giá nhà sản xuất yêu cầu đối với Dior, còn về chính sách đối đãi nhân công trong nhà máy, thực tế, thương hiệu này không có quá nhiều quyền quyết định.
Những người mua sắm hàng xa xỉ mỗi ngày với tủ chứa đầy hàng hiệu thường đã biết những gì sẽ được tính vào mức giá trị của mỗi món đồ. Các nhà thiết kế dành rất nhiều thời gian để tạo ra một chiếc túi. Nghiên cứu, lên ý tưởng, thử nghiệm và sai sót, động não, tạo mẫu,… họ mất nhiều thời gian để lấy cảm hứng và bước đi trên hành trình cho đến khi tạo ra những gì bạn cho là đẹp. Chí được công bố không phải là chi phí bao nhiêu cho vật liệu thực tế và chi phí toàn bộ thời gian và công sức cho đến khi sản xuất được một chiếc túi.

Mặt khác, việc xuất hiện những chiếc túi với chất liệu không quá cao cấp như vải dù, da tổng hợp với giá hơn cả ngàn đô trên thị trường hàng hiệu không quá hiếm thấy. Việc các thương hiệu tăng giá thành sản phẩm gấp 10-20, thậm chí 30 lần so với giá thành sản xuất không phải chuyện hiếm. Tại sao các thương hiệu như vậy vẫn được chấp nhận? Thậm chí việc tăng giá thường niên của một số sản phẩm mang tính biểu tượng của thương hiệu là biểu hiện của việc sức mua vẫn không hề suy giảm. Bởi người dùng dùng hàng hiệu bỏ số tiền lớn ra không chỉ để mua nguyên vật liệu. Họ đang chi trả cho địa vị, cho sự giới hạn, cho việc truyền thông và duy trì giá trị thương hiệu, cho những trải nghiệm mua sắm cao cấp nhất,…
Do vậy, nhiều người sẽ không thắc mắc gì về chi phí sản xuất và tiếp tục chi tiền cho toàn bộ tủ quần áo tại Dior và những thương hiệu tương tự vì đơn giản: Họ biết cách duy trì danh tiếng, tên tuổi và những “tham vọng” về thương hiệu. Nhưng chiếc túi hàng hiệu, dù có ở thế hệ nào, vẫn được truyền tai nhau về ước mơ xa xỉ. Bởi lẽ, họ đang xách trên tay thứ được hàng triệu người khao khát trong bao nhiêu thập kỷ. Chấp nhận, cái giá đó hay không cũng là lựa chọn của mỗi người.
Nói đi, cũng phải nói lại
“Tôi không muốn mua nỗi đau của người khác.”
Có lẽ đằng sau mọi sự phản ứng dữ dội, khách hàng còn cảm thấy bị lừa dối vì những thương hiệu xa xỉ trước đây thường gắn liền với tay nghề thủ công, chất lượng cao và tính độc quyền. Đôi khi, những khách hàng của Dior sẽ sẵn sàng trả hơn 5000 đô cho một chiếc túi nếu họ có thể biết mặt hàng xa xỉ này được sản xuất như thế nào và ở đâu, giống như cách Hermes vẫn thực hiện với những biểu tượng túi của mình.Một bình luận trên Reddit: “I don’t own Dior but I wanted one! I have several Prada, my favourite brand, but I was thinking that I bought something made by expert and well rewarded workers, not hungry and exploited people. I don’t want to buy other people pain. That is so not ok.” (Tạm dịch: Tôi không sở hữu Dior nhưng tôi muốn có một chiếc! Tôi đã có một số sản phẩm từ Prada, thương hiệu yêu thích của tôi, với suy nghĩ rằng tôi đã mua thứ gì đó được sản xuất bởi những người lao động có chuyên môn và được khen thưởng xứng đáng, chứ không phải những người đói khát và bị bóc lột. Tôi không muốn mua nỗi đau của người khác. Điều đó thật không ổn)

Một khía cạnh khác của hàng xa xỉ là phải luôn đòi hỏi những đổi mới về kiểu dáng. Một phần bởi sự gia tăng của túi giả cả về mức độ phổ biến lẫn chất lượng. Người mua hàng có thể dễ dàng có được bản sao chất lượng cao của thiết kế mong muốn với giá thấp hơn hàng thật và khi hàng thật thậm chí không thể đảm bảo được sản xuất với điều kiện làm việc tương xứng hoặc bằng vật liệu uy tín, không có gì ngạc nhiên khi có rất nhiều người mua hàng sẽ đặt câu hỏi về sự lựa chọn của họ.
Nếu khách hàng có đủ khả năng trả mức chênh lệch vài nghìn đô la cho một chiếc túi, họ xứng đáng được biết sự thật rằng một phần tương ứng của số tiền đó sẽ hướng tới việc đảm bảo điều kiện làm việc và sản xuất hoàn toàn đẳng cấp thế giới. Đối với một sản phẩm giá rẻ, họ “hiểu” rằng các khía cạnh sẽ bị cắt giảm. Nhưng với giá của một chiếc túi Dior? Không có lời bào chữa nào cả.
Theo Lofficielvietnam